"Bảo vệ quyền lợi, sự an toàn, sức khỏe và gia đình của chúng tôi -- công nhận cộng đồng sôi động và đa dạng của chúng tôi chính là sức mạnh của quốc gia."[3]
Tuần hành phụ nữ (tên gốc: Women's March[9][10][11], Women's March Movement,[12]Women's Marches,[13]Women's March on Washington, Sister Marches[14] hay solidarity marches[15]) là cuộc biểu tình chính trị diễn ra tại nhiều thành phố khắp thế giới từ ngày 21 tháng 1 năm 2017 để khuyến khích quyền phụ nữ, cải cách nhập cư, quyền LGBTQ và tuyên bố các vấn đề về bất bình đẳng chủng tộc, người lao động và môi trường. Tổng thống Hoa KỳDonald Trumptuyên thệ nhậm chức trước buổi tuần hành đúng 1 ngày, là một trong những nguyên nhân chính của đoàn tuần hành.[16] Đây là cuộc biểu tình chống lại Trump lớn nhất hiện nay và là cuộc tuần hành trong 1 ngày lớn nhất trong lịch sử Mỹ.[17][18]
Buổi tuần hành ban đầu tập trung quanh khu vực Washington, D.C. với cái tên Tuần hành phụ nữ tại Washington.[19] Chương trình muốn "gửi một thông điệp mạnh mẽ đến chính quyền mới trong ngày đầu tiên nhậm chức và tới toàn thế giới rằng quyền phụ nữ cũng là quyền con người."[20] Buổi tuần hành được truyền tiếp từ Washington, D.C. trên hệ thống YouTube, Facebook và Twitter.[21] Các cuộc tuần hành còn diễn ra khắp thế giới, với khoảng 408 buổi được báo cáo tại Hoa Kỳ và 168 buổi tại nhiều quốc gia khác.[22] Chương trình thu hút hàng trăm ngàn người tới D.C. và hàng triệu người toàn cầu.[23][24]
Bối cảnh
Ban tổ chức ban đầu dự tính cuộc tuần hành diễn ra ngày 9 tháng 11 năm 2016, sau ngày bầu cử.[25] Sự kiện này như một lời đáp trả trước chiến dịch hùng biện mang tính chia rẽ, phân biệt chủng tộc và phụ nữ của ông Trump.[26][27] Teresa Shook tại Hawaii tạo nên một sự kiện trên hệ thống Facebook và mời 40 bạn bè của cô đến dự buổi tuần hành tại Washington. Nhiều trang Facebook khác do Evvie Harmon, Fontaine Pearson, Bob Bland và Breanne Butler thiết lập thu hút hàng ngàn phụ nữ đăng ký tuần hành.[28][29][30][31] Harmon, Pearson và Butler quyết định hợp nhất và củng cố trang Facebook của họ, bắt đầu chiến dịch Tuần hành phụ nữ ở Washington.[28] Để đảm bảo tính đa dạng về sắc tộc và xuất thân của ban tổ chức, Vanessa Wruble đã mời Tamika D. Mallory, Carmen Perez và Linda Sarsour vào danh sách đồng chủ trì, bên cạnh Bob Bland.[28][32]
Ban tổ chức khẳng định buổi tuần hành không nhắm đến Trump mà "hoạt động thiên về quyền của phụ nữ nhiều hơn" và rộng hơn là "những vấn đề về công lý xã hội và nhân quyền, trải dài từ sắc tộc, giới tính, tôn giáo, nhập cư và chăm sóc sức khỏe".[4][33]
Ban đầu mang tên "Tuần hành triệu phụ nữ",[34] ban tổ chức sau cùng đổi lại thành "Tuần hành phụ nữ tại Washington", đặt theo tên cuộc biểu tình vì nhân quyền mà Martin Luther King Jr. đã có lời phát biểu "Tôi có một giấc mơ" nổi tiếng.[35]
Tham dự
Cuối tháng 12, ban tổ chức thông báo có hơn 100 tổ chức sẵn sàng hỗ trợ cuộc tuần hành và ủng hộ khắp các trang mạng xã hội.[36] Đến ngày 18 tháng 1, hơn 400 tổ chức xuất hiện trong danh sách "Đối tác" trên trang mạng chính thức của cuộc tuần hành.[37][38]Planned Parenthood và Natural Resources Defense Council là hai "đối tác chính" của chương trình.[36][37][39][40][41]
Đồng chủ tịch danh dự Gloria Steinem nhận xét: "Hiến pháp của chúng ta không bắt đầu với 'Tôi, Chủ tịch nước.' Nó bắt đầu bằng: "Chúng tôi, nhân dân." Tôi tự hào là một trong hàng ngàn người đã đến Washington để làm cho rõ ràng rằng chúng tôi sẽ tiếp tục hoạt động cho một nền dân chủ mà chúng ta liên kết với nhau như là con người, không xếp hạng theo chủng tộc, giới tính, lớp học hay bất kỳ nhãn hiệu nào khác." [4]
America Ferrara nói: "Nếu chúng ta - hàng triệu người Mỹ tin vào lễ nghi phép tắc chung, vào điều tốt vĩ đại hơn, vào công bằng cho tất cả - nếu chúng ta rơi vào cái bẫy bằng cách chia rẽ chúng ta vì mục đích và nhãn hiệu của riêng mình,thì chúng ta sẽ làm suy yếu cuộc chiến của chúng ta và chúng ta sẽ thua cuộc. Nhưng nếu chúng ta cam kết với những gì hàn gắn chúng ta, nếu chúng ta đứng cùng nhau không dao động và quyết tâm, chúng ta sẽ có cơ hội cứu rỗi tâm hồn của đất nước chúng ta." [43]
Scarlett Johansson kêu gọi thay đổi dài hạn, "Một khi không khí nặng nề [của cuộc bầu cử] bắt đầu giảm đi, cơ hội cho một thay đổi thật lâu dài sẽ tới làm, không chỉ cho tương lai người Mỹ, nhưng trong cách chúng ta xem trách nhiệm của chúng ta để tham gia và tiếp tục hoạt động trong cộng đồng của chúng ta. Không để gánh nặng trì kéo bạn xuống, nhưng giúp đỡ nhau để kiên định quan điểm của mình. " [43]
Kêu gọi tham gia sau cuộc tuần hành để duy trì động lực, Michael Moore thúc dục những người biểu tình tham gia vào "100 ngày phản đối" chính quyền Trump.[44] Ông đã thành lập một trang web có tên The First 100 Days of Resistance (100 ngày đầu chống đối) trong đó cung cấp một kế hoạch để thực hiện những mục tiêu của người diễu hành. Ông kêu gọi mọi người tham gia liên minh "để ngăn chặn chương trình nghị đầy thù ghét của Trump và tiếp tục phát triển sự nghiệp bình đẳng dân tộc, xã hội, môi trường và kinh tế." Nói rằng Đảng Dân chủ cần sự lãnh đạo mới, Moore cũng kêu gọi những người biểu tình hãy tranh cử.[45]
Khi nói "có lẽ Donald Trump theo đuổi chương trình bạo lực đối với phụ nữ", tác giả Naomi Klein tuyên bố, cô tin rằng điều quan trọng là mọi người thể hiện mối quan tâm của họ về "chiều hướng bôi nhọ phụ nữ của chính quyền mới ". Bà cũng nói rằng điều quan trọng là những người phụ nữ đang tổ chức diễu hành bao gồm một số lượng lớn các phụ nữ da màu.[46]
Trong khi cuộc tuần hành nhằm mục đích tạo ra một phong trào xã hội, Marcia Chatelain Trung tâm Đại học Georgetown cho công bằng xã hội nhận xét rằng sự thành công của nó sẽ phụ thuộc vào khả năng duy trì cái đà này trong những tuần lễ theo sau. "Một trong những mục tiêu của bất kỳ loại tuần hành hoặc bất kỳ loại dấu hiệu bày tỏ rõ rệt sự đoàn kết là để có được cảm hứng, truyền cảm hứng cho mọi người làm nhiều hơn nữa. Và câu hỏi là, tại cuộc diễu hành, loại cơ cấu tổ chức hay những phong trào cũng sẽ có mặt để giúp mọi người biết làm thế nào để chuyền năng lượng của mình cho ngày hôm sau và cho một đoạn đường dài? " Nhà sử học Michael Kazin cũng bình luận về tầm quan trọng của một chiến lược lâu dài: "Tất cả những phong trào thành công trong lịch sử nước Mỹ có cả chiến lược bên trong và bên ngoài- Nếu bạn chỉ phản đối, và chỉ dừng lại ở đó, bạn sẽ không thực hiện được bất cứ điều gì. " [47]
Chỉ trích
Trước cuộc tuần hành, nhiều người cho rằng chương trình ít có khả năng thành công vì mục tiêu chính trị không rõ ràng hoặc đặt không đúng chỗ.[48][49]
Fox News tường thuật, mặc dù được gọi là cuộc tuần hành vì quyền của phụ nữ, nó chủ yếu là một cuộc phản đối "chống lại Trump".[50]
Địa điểm
Các cuộc tuần hành đoàn kết được tổ chức ở tất cả 50 tiểu bang và Puerto Rico, cũng như trong 55 thành phố trên toàn cầu, bao gồm Tokyo, Sydney, Nairobi, Bogotá[47][51][52] cũng như ở Paris, London, Berlin, Amsterdam, Mexico City, Bangkok, Delhi, Cape Town và các thành phố khác.[53]
20 tháng 1 năm 2017, 222.000 người đã trả lời thư mời dự cuộc diễu hành Washington D.C. và 251.000 khác cho thấy quan tâm tới.[28][54][55] Ngày 16 tháng 1 năm 2017, Fox News đưa tin rằng chính quyền chờ đợi "một đám đông gần 500.000 người".[56] Giấy phép diễu hành của Công viên Quốc gia ước tính ban đầu đến sân khoảng 200.000 người tham gia nhưng vào ngày 21, người đứng đầu bộ phận An ninh Nội địa của DC sửa đổi ước tính tới 500.000 người [57] nhiều hơn đáng kể ước tính tham dự buổi lễ nhậm chức Tổng thống Donald Trump ngày hôm trước.[58][59] Thống đốc Virginia Terry McAuliffe thông báo rằng ông sẽ tham dự cuộc tuần hành thay vì cuộc diễu hành nhậm chức. McAuliffe nói rằng ông sẽ diễu hành tại Washington với vợ Dorothy, phó Thống đốc Ralph Northam và Cecile Richards, chủ tịch của Planned Parenthood Federation of America.[60]
Do mâu thuẫn thời giờ tại Đài tưởng niệm Lincoln,[61] một giấy phép đã được bảo đảm vào ngày 09 tháng 12 để bắt đầu diễu hành trên đại lộ Độc lập ở góc tây nam của tòa nhà Capitol và tiếp tục đi dọc National Mall.[62]
Phụ nữ, đàn ông và trẻ em tập hợp tại Main Street trước 10 giờ sáng để diễu hành yên bình tại trung tâm phía nam thị trấn thôn quê Cordova.[cần dẫn nguồn]
Dân chúng xuống đường một cách yên bình, để bày tỏ sự ủng hộ cho quyền phụ nữ, người da màu, dân di cư, những người có tật, cộng đồng LGBTQ và các nhóm thiểu số khác.[67]
Cuộc tuần hành đoàn kết được ước tính là cuộc diễu hành đông thứ nhì toàn quốc.[68][69][70] Các người tổ chức ước tính khoảng 750.000 người có mặt.[71]
Những người tổ chức cho cuộc tuần hành đoàn kết ở Chicago, Illinois, ban đầu chuẩn bị cho một đám đông 22.000.[93] Khoảng 250.000 người phản đối [94] tụ tập lại ở Grant Park để bắt đầu một cuộc diễu hành [95] Vì đông người quá, cuộc tuần hành chính thức bị hủy bỏ, những người phản đối tràn xuống đường phố Chicago Loop.[96]
cuộc tuần hành gần Iowa State Capitol bao gồm phụ nữ, đàn ông và trẻ em hỗ trợ quyền phụ nữ và các vấn đề chăm sóc sức khỏe, môi trường và di dân. con số sau đó được cho là khoảng 26.000 người.[102]
Hàng trăm đàn ông, phụ nữ và trẻ em diễu hành chung quanh tòa án địa phương Caddo, để bày tỏ sự đoàn kết với cuộc tuần hành phụ nữ ở Washington.[cần dẫn nguồn]
Người dân diễu hành trong một trong những cuộc tuần hành phản đối lớn nhất được tổ chức ở Portland. Ở Maine, các cuộc tuần hành được tổ chức ở Augusta, Brunswick, Sanford và Kennebunk.[109]
Ở Manhattan, hàng trăm ngàn người tuần hành từ [Headquarters of the United Nations]] tới nhà Donald Trump.[125] Văn phòng thị trưởng công bố con số người tham dự là trên 400.000.[126]
^Emily Tamkin; Robbie Gramer (ngày 21 tháng 1 năm 2017). “The Women's March Heard Round the World”. foreignpolicy.com. Truy cập ngày 25 tháng 1 năm 2017. The Women's March on Saturday... grew into a day long international event both in support of women and in opposition to the president's past rhetoric and potential future policies. There were more than 600 events in 60 countries around the world, with millions taking to the streets.
^“Home”. Women's March. Truy cập ngày 21 tháng 1 năm 2017. You can view the program live on a number of Jumbotrons on Independence Ave. and through all of our social media platforms, Facebook, Twitter, and YouTube.
^Schmidt, Kierstein; Almukhtar, Sarah (ngày 20 tháng 1 năm 2017), “Where Women's Marches Are”, New York Times, truy cập ngày 21 tháng 1 năm 2017Chú thích có tham số trống không rõ: |1= (trợ giúp)
^Cobb, Jelani (ngày 9 tháng 1 năm 2017). “The Return of Civil Disobedience”. New Yorker. Truy cập ngày 3 tháng 1 năm 2017. Born of one woman's invitation to forty friends, the event is meant as a rejoinder to the fact that a candidate with a troubling history regarding women's rights—one who actually bragged about committing sexual assault—has made it to the White House.
^Dalmia, Shikha (ngày 4 tháng 1 năm 2017). “Why the Women's March on Washington has already failed”. The Week. Truy cập ngày 4 tháng 1 năm 2017. Instead the march is shaping up to be a feel-good exercise in search of a cause. And if it fizzles and fails, it'll make it harder, not easier, to fight genuine rights violations under the Trump presidency.
^Nolte, Jessica; Schiffres, Megan; Service, Capital News (ngày 20 tháng 1 năm 2017). “Gov. McAuliffe to join March on Washington”. WRIC. Bản gốc lưu trữ ngày 20 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 20 tháng 1 năm 2017.
^Blonstein, Cailyn; Producer, News 8 Online Content; Chmiel, Renee; Reporter, News 8 (ngày 21 tháng 1 năm 2017). “Thousands gather for Women's March on Hartford”. WTNH Connecticut News. Bản gốc lưu trữ ngày 23 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 22 tháng 1 năm 2017.
^D'Ambrosio, Dan (ngày 21 tháng 1 năm 2017). “Montpelier women's march draws 15,000”. Burlington Free Press (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 22 tháng 1 năm 2017.
^“Elizabeth Simpson”. Virginia Pilot Online. ngày 21 tháng 1 năm 2017. Bản gốc lưu trữ ngày 25 tháng 1 năm 2017. Truy cập ngày 21 tháng 1 năm 2017.