Tiểu Quắc có phiên âm khác là Tiểu Quách (tiếng Trung: 小虢; bính âm: Xiǎoguó) là một phiên thuộc thời Xuân Thu trong lịch sử Trung Quốc, sau khi nước Tây Quắc dời sang phía đông, vẫn còn sót lại một quốc gia thuộc chi thứ ở đất cũ của Tây Quắc, về sau bị Tần Vũ công tiêu diệt vào năm 687 TCN.[1] Sử ký chính nghĩa trích trong Dư địa chí viết rằng nước này vốn do dân tộc du mục chiếm cứ đất cũ của Tây Quắc mà lập nên,[2] Trương Tiểu Hành lại cho rằng quan điểm này có sự sai lầm.[3]
Vua Tiểu Quắc
Tham khảo
- ^ Độc sử phương dư kỷ yếu (读史方舆纪要) - quyển 55 - Thiểm Tây bốn - Phượng Tường phủ: "Thành Đào Quắc ở phía đông huyện (Bảo Kê) 50 dặm. Là thân thuộc của vua Quắc cũ vậy". Sử ký (史记): "Tần Vũ công năm thứ mười một, diệt Tiểu Quắc. Tức là đất đó vậy".
- ^ Sử ký chính nghĩa - Tần bản kỷ (史记正义·秦本纪) trích dẫn Dư địa chí (舆地志): "Tiểu Quắc, một giống khác của người Khương".
- ^ Trương Tiểu Hành (张筱衡), Triệu Vũ đỉnh khảo dịch (召禹鼎考释), Tạp chí Nhân Văn (人文杂志), số đầu tiên năm 1958.