Mùa giải quần vợt năm 2013 của Rafael Nadal được coi là một trong những mùa giải trở lại hay nhất mọi thời đại. Sau khi không thi đấu kể từ tháng 6 năm 2012, mùa giải của anh bắt đầu vào ngày 5 tháng 2 tại Chile Open, nơi anh kết thúc với vị trí á quân. Nadal sau đó đã giành chức vô địch tại São Paulo và Acapulco. Anh giành danh hiệu Masters đầu tiên trong năm tại Indian Wells. Tại Monte-Carlo, Nadal thua Novak Djokovic trong trận chung kết, qua đó chuỗi tám năm liên tiếp vô địch giải đấu bị ngắt. Anh tiếp tục giành các danh hiệu tại Barcelona, Madrid, và Rome. Tại Giải quần vợt Pháp Mở rộng, anh thắng Djokovic ở vòng bán kết, trước khi đánh bại David Ferrer để giành danh hiệu Pháp Mở rộng thứ 8 trong sự nghiệp. Tuy nhiên, tại giải Wimbledon, anh thua ở vòng 1 trước Steve Darcis. Sau thất bại đó, Nadal trở lại mạnh mẽ với các chức vô địch tại Montreal, Cincinnati, và Giải quần vợt Mỹ Mở rộng (đánh bại Djokovic), qua đó hoàn thành Summer Slam và vô địch mọi giải đấu trong US Open Series mà anh tham dự. Chức vô địch giải đấu cũng giúp anh giành được $3.6 triệu tiền thưởng. Vài ngày sau trận chung kết Mỹ Mở rộng, anh giúp đội tuyển Davis Cup Tây Ban Nha thắng trận play-off Nhóm Thế giới 2014, với một trận thắng đơn trước Sergiy Stakhovsky và một trận thắng đôi với Marc López.
Tóm tắt năm
Mùa giải sân đất nện Nam Mỹ
Sau 222 ngày bị chấn thương, Nadal đã trở lại với quần vợt vào ngày 5 tháng 2 tại giải Chile Open. Anh tham dự cả hai nội dung đơn và đôi và đều lọt vào trận chung kết của cả hai nội dung này.[2] Ở nội dung đôi anh đánh cặp với tay vợt người Argentina Juan Mónaco.
Giải đấu tiếp theo của Nadal là giải Brasil Open. Anh lại tham dự cả hai nội dung đơn và đôi, ở đó anh đánh cặp với David Nalbandian, người cũng là đối thủ của anh trong trận chung kết nội dung đơn. Nadal vượt qua Nalbandian để giành danh hiệu đầu tiên trong năm 2013.[3]
Hai tuần sau đó Nadal tham dự giải Mexico Open, nơi anh đánh bại David Ferrer trong trận chung kết để giành danh hiệu thứ hai liên tiếp.[4] Sau Golden Swing, Nadal xác nhận anh tham dự giải đấu sân cứng BNP Paribas Open ở Indian Wells, Hoa Kỳ diễn ra từ ngày 4 tháng 3 đến ngày 18 tháng 3.
Indian Wells
Ở Indian Wells, Nadal được miễn ở vòng 1. Ở vòng 2 anh đánh bại Ryan Harrison sau hai set. Nadal gặp Leonardo Mayer ở vòng tiếp theo, nhưng Mayer rút lui khỏi giải đấu do chấn thương. Đối thủ tiếp theo của Nadal là Ernests Gulbis, người đang có chuỗi 13 trận thắng liên tiếp trước khi bị Nadal đánh bại sau ba set kịch tính để vào vòng tứ kết, nơi anh đối đầu với kình địchRoger Federer. Nadal đã vượt qua Federer sau hai set, 6–4, 6–2. Ở vòng bán kết, anh đối đầu với tay vợt số 6 thế giới Tomáš Berdych và lại một lần nữa đánh bại đối thủ sau hai set, giúp anh có lần thứ 4 lọt vào trận chung kết giải đấu trong sự nghiệp. Đối thủ của anh là Juan Martín del Potro, người trước đó đã đánh bại tay vợt số 1 thế giới Novak Djokovic ở vòng bán kết. Nadal đánh bại del Potro sau ba set, qua đó giành danh hiệu ATP Masters 1000 thứ 22 và danh hiệu Indian Wells thứ 3 trong sự nghiệp.[5][6] Nadal sau đó rút lui khỏi giải Sony Ericsson Open ở Miami để nghỉ ngơi và chuẩn bị cho mùa giải sân đất nện.
Mùa giải sân đất nện châu Âu
Tại Monte-Carlo, Nadal đã lọt vào trận chung kết giải đấu thứ 9 liên tiếp nhưng để thua trước Djokovic sau hai set.[7][8] Anh vô địch Barcelona sau khi vượt qua Nicolás Almagro sau hai set và sau đó vô địch tiếp Madrid để giành danh hiệu Masters 1000 thứ 23, trước khi kéo dài kỷ lục lên 24 danh hiệu với các chiến thắng trước ba tay vợt top 6 liên tiếp là Ferrer, Berdych, và Federer để vô địch Rome Masters 2013.[9][10][11] Nadal tiếp tục lọt vào trận chung kết thứ 9 liên tiếp trong năm tại Giải quần vợt Pháp Mở rộng 2013 sau khi thắng nghẹt thở Djokovic sau năm set. Nadal thắng set đầu và giành được điểm break trước ở set hai, nhưng Djokovic sau đó thắng bốn game liên tiếp để thắng set này. Nadal kết thúc sat ba một cách chóng vánh với tỷ số 6–1 và hai lần giành được điểm break ở set bốn để vươn lên dẫn 4–3, rồi 6–5, nhưng Djokovic đã đòi lại điểm break thành công và đưa set đấu bước vào loạt tiebreak. Tại đây, Nadal đã thi đấu không tốt vào để thua cách biệt 7–3 trong loạt tiebreak. Ở set năm, Nadal đã tự đưa mình vào thế khó khi mất điểm break trong game đầu và để Djokovic dẫn 4–2 trước khi Nadal đòi lại break thành công để san bằng điểm số 4–4. Sau đó, Nadal vẫn duy trì được thế trận để vượt lên dẫn 8–7, trước khi tận dụng sai lầm của Djokovic để giành điểm break quyết định, kết thúc set đấu với tỷ số 9–7.[12] Trận đấu này làm gợi nhớ đến cuộc chạm trán năm 2012 của hai tay vợt tại trận chung kết Giải quần vợt Úc Mở rộng. Lần này, thời gian trận đấu là 4 tiếng 37 phút. Trong trận chung kết, Nadal đánh bại Ferrer sau ba set, qua đó giành chức vô địch Pháp Mở rộng thứ 8 trong sự nghiệp.[13]
Trong mùa giải sân đất nện châu Âu, Nadal đã giành được tổng cộng 5,100 điểm, khiến đây trở thành năm thành công nhất trong sự nghiệp của anh.[14]
Mùa giải sân cỏ
Nadal rút lui khỏi Halle và tham dự Wimbledon. Anh bước vào giải đấu khi đang có chuỗi 22 trận thắng liên tiếp. Tuy nhiên, anh thua ở vòng 1 trước tay vợt người Bỉ Steve Darcis sau ba set. Đây là lần đầu tiên trong sự nghiệp anh để thua ngay ở vòng đầu tại một giải Grand Slam.
Mùa giải sân cứng Bắc Mỹ
Nadal đã nghỉ ngơi khoảng 1 tháng sau Wimbledon. Anh lấy lại phong độ của mình ở Montreal, đánh bại Jerzy Janowicz ở vòng 1. Anh sau đó thể hiện một màn trình diễn xuất sắc để đánh bại tay vợt số 1 thế giới Djokovic trên sân cứng ở vòng bán kết sau ba set. Trong trận chung kết, anh đánh bại Milos Raonic sau hai set để giành danh hiệu Montreal thứ 3 và danh hiệu Masters thứ 25. Nadal tiếp tục giành danh hiệu ATP Masters 1000 thứ 26 ở Cincinnati Masters, đánh bại Benjamin Becker ở vòng 2, Dimitrov ở vòng 3, Federer ở vòng tứ kết, Tomas Berdych ở vòng bán kết, và John Isner trong trận chung kết.[15] Nadal tham dự giải Grand Slam cuối cùng trong năm, nơi mà anh đã không thể tham dự vào năm ngoái do chấn thương. Sau khi vượt qua ba vòng đấu đầu tiên, anh đánh bại Philipp Kohlschreiber sau 4 set ở vòng 4, và sau đó không gặp nhiều khó khăn để lọt vào trận chung kết. Trong trận chung kết, Nadal một lần nữa đối đầu với Djokovic. Đây là lần chạm trán thứ 6 của hai tay vợt trong trận chung kết Grand Slam. Rafa thắng set đầu, Novak thắng lại set hai. Nhưng Rafa sau đó thắng liền cả hai set tiếp theo để lên ngôi vô địch.[16] Đây là danh hiệu Mỹ Mở rộng thứ 2 và danh hiệu Grand Slam thứ 13 của Rafael Nadal, giúp anh đứng thứ ba về số danh hiệu Grand Slam giành được sau Federer (17) và Sampras (14). Anh trở thành tay vợt thứ 3 sau Patrick Rafter và Andy Roddick giành được Summer Slam (vô địch Canada, Cincinnati, và Mỹ Mở rộng trong cùng một năm).
Mùa giải sân cứng mùa thu châu Á & sân cứng trong nhà
Tại Giải quần vợt Trung Quốc Mở rộng, Nadal trở lại vị trí số 1 thế giới sau khi vào trận chung kết. Trước đó, anh đã phải lội ngược dòng trước Fabio Fognini ở vòng tứ kết, nơi anh để thua ở set đầu và bị dẫn 4–1 ở set hai trước khi thắng liền một mạch năm game để kết thúc set đấu với tỷ số 6–4 rồi dễ dàng thắng 6–1 ở set ba.[17] Trong trận chung kết, anh thua trước Djokovic sau hai set. Nadal sau đó thua ở vòng bán kết trước del Potro tại giải Thượng Hải Masters. Giải đấu cuối cùng của Nadal trong năm trước World Tour Finals là Paris Masters. Ở Paris, Nadal vào vòng bán kết, nơi anh bị tay vợt đồng hương David Ferrer đánh bại lần đầu tiên trong 10 lần chạm trán gần nhất giữa hai tay vợt. Tại Barclays ATP World Tour Finals, Nadal toàn thắng (3–0) ở vòng bảng. Sau khi giành chiến thắng 2 trận vòng bảng đầu tiên, anh đã chắc chắn kết thúc với vị trí số 1 thế giới trên bảng xếp hạng ATP.[18] Ở vòng bán kết, Nadal đối đầu với kình địch Roger Federer. Anh đánh bại tay vợt người Thụy Sĩ sau hai set, qua đó có chiến thắng trên sân trong nhà đầu tiên trước Federer tại ATP World Tour Finals. Trong trận chung kết, anh thua trước Novak Djokovic sau hai set.
Tất cả các trận đấu
Chú giải
VĐ
CK
BK
TK
V#
RR
Q#
A
Z#
PO
G
F-S
SF-B
NMS
NH
(VĐ) Vô địch giải; vào tới (CK) chung kết, (BK) bán kết, (TK) tứ kết; (V#) các vòng 4, 3, 2, 1; thi đấu (RR) vòng bảng; vào tới vòng loại (Q#) vòng loại chính, 2, 1; (A) không tham dự giải; thi đấu tại (Z#) Nhóm khu vực (chỉ ra số nhóm) hoặc (PO) play-off Davis/Fed Cup; giành huy chương (G) vàng, (F-S) bạc hay (SF-B) đồng tại Olympic; Một giải (NMS) Masters Series/1000 bị giáng cấp; hoặc (NH) giải không tổ chức. SR=tỉ lệ vô địch (số chức vô địch/số giải đấu)
Để tránh nhầm lẫn hoặc tính thừa, bảng biểu cần được cập nhật khi giải đấu kết thúc hoặc vận động viên đã kết thúc quá trình thi đấu tại giải.