Đại biểu của cả hai bên tham chiến ký Thỏa thuận đình chiến Triều Tiên tại Bàn Môn Điếm, đánh dấu sự khởi đầu của lệnh ngừng bắn vẫn còn tồn tại đến nay giữa hai miền Triều Tiên
Suốt Hiệp định Genève 1954 ở Thụy Sĩ, Thủ tướng và ngoại trưởng Chu Ân Lai đề nghị nên thiết lập một hiệp ước hòa bình trên bán đảo Triều Tiên. Tuy nhiên, Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Foster Dulles không chấp nhận nỗ lực đạt được một hiệp ước như vậy. Một giải pháp hòa bình cuối cùng chưa bao giờ đạt được.[3] Hiệp định đình chiến đã thành lập Khu phi quân sự Triều Tiên (DMZ), biên giới mới trên thực tế giữa hai miền, có hiệu lực ngừng bắn, và hoàn tất việc hồi hương tù binh. DMZ chạy gần vĩ tuyến 38 Bắc và đã chia đôi hai miền Triều Tiên kể từ khi hiệp định đình chiến được ký kết năm 1953.
Hàn Quốc chưa bao giờ ký Hiệp định đình chiến Triều Tiên, do Tổng thống Lý Thừa Vãn từ chối chấp nhận thất bại trong việc thống nhất Triều Tiên bằng vũ lực.[4][5] Trung Quốc bình thường hóa quan hệ và ký hiệp ước hòa bình với Hàn Quốc vào năm 1992. Năm 1994, Trung Quốc rút khỏi Ủy ban đình chiến quân sự Bộ Tư lệnh Liên Hợp Quốc, để lại Bắc Triều Tiên và Bộ Tư lệnh Liên Hợp Quốc là những bên duy nhất còn tham gia hiệp định đình chiến.[6][7] Năm 2011, Hàn Quốc tuyên bố Bắc Triều Tiên đã vi phạm hiệp định đình chiến 221 lần.[8]