Kiến trúc Hungary là được hiểu là nền kiến trúc trong lãnh thổ của đất nước Hungary và theo nghĩa rộng hơn là của Vương quốc Hungary, từ thời chinh phạt cho đến ngày nay.
Thời buổi lập nước
Cuộc chinh phục lưu vực Carpathia của người Hungary đã tạo dựng nên lịch sử nền kiến trúc ở đất nước này.[1] Các con đường và thành phố trong tỉnh của La Mã không bị phá hủy hoàn toàn trong giai đoạn Di cư, thay vào đó còn lập nên các khu định cư mới ở nơi đây. Các tòa nhà của La Mã được dùng làm hầm mỏ và lâu đài (chẳng hạn như Lâu đài Kurszán ở Óbuda). Những nhà thờ ấy của người Slav đã chuyển sang tín ngưỡng Cơ đốc giáo vẫn còn tồn tại, giống như ở Zalavár.
Các nhà thờ nhỏ hơn như Tu viện Pécsvárad và các di tích khai quật của Tu viện Tihany cũng có ảnh hưởng từ Ý. Các bức tường trong hầm mộ của Nhà thờ Feldebrő thuộc về người phương Đông, có lẽ là do bàn tay của người Byzantine làm ra. Sự thịnh vượng của chế độ phong kiến đã tạo nên những cơ hội mới. Trong lúc tái xây dựng Nhà thờ Lớn Pécs, vương cung thánh đường đã được dựng lên theo lối kiến trúc Romanesque của Hungary với ba gian giữa, không có cánh ngang và nơi tụng niệm hình bán nguyệt. Đá chạm khắc xuất phát từ hiệu ứng Lombard thông qua Dalmatia. Hệ thống mặt bằng tầng hầu như không thay đổi cho đến các thế kỉ 11 và 12, nhưng cách sắp xếp các cặp tháp không giống như ở Pécs. Các tháp đầu tiên dùng để trang trí mặt tiền phía Tây, một vài thập kỷ sau chúng được dùng để trang trí mặt tiền phía Đông.