10 tháng 3 năm 1822(1822-03-10) (74 tuổi) Manieczki, Schrimm, Phổ
Józef Rufin Wybicki (phát âm tiếng Ba Lan: [juˈzɛf vɨˈbʲit͡skʲi]; ngày 29 tháng 9 năm 1747 – ngày 19 tháng 3 năm 1822) là một quý tộc, luật gia, nhà thơ, chính trị gia và nhà hoạt động quân sự người Ba Lan. Ông được nhớ đến nhiều nhất với tư cách là tác giả của "Mazurek Dąbrowskiego" (tiếng Anh: "Dąbrowski's Mazurka"), được phê chuẩn trở thành Quốc ca của Ba Lan vào năm 1927.
Ông tốt nghiệp trường Dòng Tên, và thời trẻ, ông là một quan chức tòa án cấp thấp.[2] Wybicki được bầu làm phó Repnin Sejm, phiên họp của quốc hội Ba Lan năm 1767, thời gian trước khi xảy ra sự kiện Phân chia Ba Lan thứ nhất.[1] Sau đó ông gia nhập đợt nổi loạn được biết đến với cái tên Liên hiệp Bar (1768–1772), nhằm chống đối ảnh hưởng của nước Nga và vua Stanisław August Poniatowski.[1][2] Ông là một trong những cố vấn (konsyliarz) của Liên hiệp, hoạt động như một nhà ngoại giao.[3] Sau khi cuộc nổi dậy bị thất bại, ông sống thời gian ngắn ở Hà Lan, học luật tại Đại học Leiden.[2]
Quay trở về Ba Lan, trong những năm 1770 và 1780, ông cộng tác với Ủy ban Giáo dục Quốc gia.[1] Ông ủng hộ Vua Stanisław August Poniatowski và các đề xuất cải cách.[1][2] Ông hỗ trợ soạn thảo Bộ luật Zamoyski tự do vào cuối những năm 1770.[4] Ông là một nhà hoạt động của Đảng Ái quốc trong giai đoạn Great Sejm (tạm dịch: Quốc hội khóa bốn năm) (1788–92) mặc dù ông không phải là một trong những đại biểu đầu tiên. Phần lớn thời gian của mình, ông ở lại trang viên để viết lách và dàn dựng các vở opera.[1][2] Tuy nhiên bắt đầu từ năm 1971, ông tham gia vào các cuộc thảo luận của Great Sejm.[4] Năm 1792, do hậu quả của Chiến tranh Nga - Ba Lan năm 1792, giống như nhiều người ủng hộ Poniatowski, ông tham gia vào Liên hiệp Targowica.[5]
Sau khi thành lập Công quốc Warszawa vào năm 1807, ông giữ một số chức vụ trong Bộ Tư pháp, và tiếp tục làm việc tại đây cho đến khi Công quốc chuyển thành Vương quốc Lập hiến Ba Lan.[2] Năm 1817, ông trở thành chủ tịch Tòa án Tối cao của Vương quốc Lập hiến Ba Lan.[8]
Wybicki là một nhà văn, nhà báo và nhà thơ.[1] Ông viết các bài thơ có chủ đề chính trị, các vở kịch và hiệp ước chính trị nhằm ủng hộ các cải cách ở Ba Lan những năm 1770 và 1780.[1][2] Các tác phẩm của ông vào thời điểm đó nhằm phân tích hệ thống chính trị của Ba Lan, các khái niệm tự do và ủng hộ hơn nữa quyền của người nông dân.[9] Ông cũng cho xuất bản các tài liệu chính trị trong những năm 1800 nhằm ủng hộ các cải cách tự do ở Công quốc Warszawa.[2]