Novak Djokovic là tay vợt hai lần bảo vệ chức vô địch, nhưng thua ở vòng hai trước đối thủ đứng vị trí 117 thế giới là Denis Istomin từ Uzbekistan.[1]
Đó là lần lần đầu tiên kề từ giải Giải quần vợt Wimbledon 2008, nơi mà anh thua trước Marat Safin, Djokovic không thể vượt qua vòng hai và là lần đầu tiên kể từ Úc Mở rộng 2006 anh đã không thể lọt tới vòng ba ở Melbourne.
Roger Federer chiến thắng giải ÚC Mở rộng lần thứ 5, và giành tổng cộng 18 danh hiệu Grand Slam, đánh bại đối thủ Rafael Nadal tại trận chung kết 5 set đấu. Với chiến thắng này, Federer trở thành tay vợt nam đầu tiên giành ít nhất 5 giành hiệu tại 3 kỳ Grand Slam khác nhau (năm lần tại Úc Mở rộng, bảy lần tại Wimbledon và năm lần tại Mỹ Mở rộng).
Đây là giải Grand Slam đầu tiên với việc Andy Murray bắt đầu tham dự giải đấu với vị trí số 1 thế giới và là hạt giống hàng đầu. Murray vẫn giữ vị trí hàng đầu bất chấp việc thua Mischa Zverev ở vòng 4, bởi vì Djokovic đứng thứ hai thế giới cần giành chiến thắng vô địch để giành lại ngôi số 1, nhưng thua ở vòng hai. Đây là lần đầu tiên kể từ khi giải vô địch Pháp Mở rộng 2004 mà hai hạt giống hàng đầu của giải cả hai đều thất bại trước vòng thứ tư.[2]
Đây cũng là giải Grand Slam đầu tiên kể từ Mỹ Mở rộng 2002 khi Federer được xếp hạng ngoài top 10. Anh đã đi đến và giành chiến thắng trận chung kết của giải đấu, trở thành tay vợt nam lớn tuổi nhất đến với một trận chung kết Grand Slam kể từ khi Ken Rosewall làm được ở chung kết Mỹ Mở rộng 1974 lúc 39 tuổi, và là tay vợt lớn tuổi nhất vô địch 1 giải Grand Slam kể từ khi Rosewall vô địch Úc Mở rộng 1972 lúc 37 tuổi và 63 ngày.[3]