Thành bang Hanseatic tự do Lübeck (Tiếng Đức: Freie und Hansestadt Lübeck) là một nhà nước của Đế quốc La Mã Thần thánh, được trao quyền Thành bang đế chế từ năm 1226 và tồn tại đến khi Đế chế này tan rã vào năm 1806. Lübeck tiếp tục giữ vị thế là một thành bang tự do trong Bang liên Đức, Liên bang Bắc Đức, cuối cùng trở thành một thành bang của Đế quốc Đức được thống nhất bởi Vương tộc Hohenzollern. Sau Đệ nhất Thế chiến, Đế chế Đức sụp đổ, Lübeck trở thành một bang của Cộng hoà Weimar.
Trong suốt giai đoạn đầu lịch sử của mình, Lübeck là một thành bang thương mại nổi tiếng và giàu có của Đế chế La Mã bên bờ Biển Baltic. Nó cũng từng lãnh đạo Liên minh Hanse khi tổ chức này phát triển thành một liên minh các thành bang vào giữa thế kỷ XIV, với gần 200 thành bang có cảng biển và cảng nội địa ở vùng phía Bắc châu Âu.[1]
Lãnh thổ Thành bang tự do Lübeck hiện nay nằm chồng lên khu vực biên giới giữa các bang Schleswig-Holstein và Mecklenburg-Vorpommern của Đức. Trung tâm lịch sử của nó là Thành phố Lübeck hiện đại với 217.000 dân, đô thị lớn thứ 2 của Đức nằm bên bờ biển Baltic, chỉ xếp sau thành phố Kiel, và là thành phố lớn thứ 35 trên toàn Liên bang Đức. Trung tâm lịch sử của Lübeck được xem là cái nôi và thủ đô thực tế của Liên minh Hanse, và được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới, và nó cũng là di sản có diện tích rộng nhất của Đức.[2]
Lịch sử
Thành bang Đế chế tự do và Liên minh Hanse
Thời đại Napoleon
Tái lập với tư cách là thành bang có chủ quyền vào năm 1813
Hợp nhất vào Schleswig-Holstein
Những nhân vật đáng chú ý
Tham khảo