Năm Hồng Đức thứ 14 (1483), văn thần Thân Nhân Trung và Đỗ Nhuận được Lê Thánh Tông sai soạn Thiên Nam dư hạ tập.[5]Thiên Nam dư hạ tập còn được tham gia biên soạn bởi Đào Cử, Đàm Văn Lễ và Quách Đình Bảo.[4] Theo Lịch triều hiến chương loại chí, sau đời Lê trung hưng thì "cả bộ tản mát, mười phần còn một hai phần". Đến năm 1768, Trịnh Sâm tìm được hơn 20 quyển nhưng khi chiến tranh cũng cháy hết. Theo một số nguồn, ngày nay Thiên Nam dư hạ tập chỉ còn bốn năm quyển.[1][5]
Trong Lịch triều hiến chương loại chí, Phan Huy Chú có viết một mục về Thiên Nam dư hạ tập tại "Văn tịch chí" và xếp Thiên Nam dư hạ tập vào loại "hiến chương". Bộ sách được Phan Huy Chú cho là "sách điển chương của một thời đại làm khuôn phép đời đời".[5]Thiên Nam dư hạ tập được một bài báo của tờ Nhân Dân đánh giá là "dấu ấn sâu đậm trong lịch sử dân tộc với những giá trị văn hóa vô cùng lớn".[6] Tờ Kinh tế nông thôn cho rằng Thiên Nam dư hạ tập là một trong nhiều "giá trị văn hóa xã hội" dưới thời vua Lê Thánh Tông, cùng với các tác phẩm Hồng Đức thiên hạ bản đồ, Hồng Đức quốc âm thi tập, Hồng Đức hình luật…[7]Thiên Nam dư hạ tập còn được đánh giá là một "công trình mang dấu ấn vương triều".[8]
^ abAn Chi (ngày 6 tháng 12 năm 2016). “"Vua hiền có Lê Thánh Tông..."”. nhandan.com.vn. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 12 năm 2016. Truy cập ngày 11 tháng 6 năm 2017.
Lâm Giang; Nguyễn Đình Bư; Ủy ban nhân dân tỉnh Bắc Giang (Việt Nam) (2003), Địa chí Bắc Giang: Di sản Hán Nôm, Sở văn hóa thông tin Bắc Giang, Trung tâm UNESCO thông tin tư liệu lịch sử và văn hóa Việt Nam
Phan Huy Chú (2014), Nguyễn Minh Nhựt; Nguyễn Thế Truật; Trần Đình Việt; Đào Thị Tú Uyên; Võ Thị Ngọc Phượng (biên tập), Lịch triều hiến chương loại chí, tập 5, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam: Nhà xuất bản Trẻ, ISBN978-604-1-03018-3
Nguyễn Danh Phiệt; Đặng Kim Ngọc; Viện Sử học (Việt Nam); Nguyễn Duy Hinh (2007). Lịch sử Việt Nam, tập 3. Nhà xuất bản Khoa học xã hội. tr. 261, 363, 604.
Ủy ban nhân dân Hà Nội (Việt Nam) (2006). Bách khoa thư Hà Nội, tập 1. Nhà xuất bản Văn hóa thông tin, Viện nghiên cứu và phổ biến kiến thức bách khoa. tr. 65, 76, 78.