Khi anh rể là Hoàng đế Henri mất năm 1216 mà không có người nối dõi, ông được chọn là người kế vị. Ông khởi hành với một đội quân nhỏ, rời dinh thự château de Druyes, ở Pháp để đến nhận chức. Được tấn phong làm hoàng đế ở Roma trong một nhà thờ ở ngoài nằm tường thành của thành phố bởi giáo hoàng Hônôriô III vào ngày 9 tháng 4 năm 1217. Sau đó ông mượn một số tàu của Venezia và hứa sẽ tái chiếm cảng Durazzo cho họ nhưng ông đã thất bại trong việc làm khó khăn này và đã tìm cách để đến Constantinopolis bằng đường bộ. Trên cuộc hành trình, ông bị bắt giữ bởi vương hầu (Despot) xứ Epirus, Theodoros Komnenos Doukas và đã mất sau hai năm bị bỏ tù có lẽ do bị nhiễm độc. Pierre do đó đã không bao giờ có thể cai quản được đế chế của ông. Đế quốc sau đó đã được chấp chính trong một thời gian bởi vợ ông là Yolanda sau khi bà đến được Constantinopolis. Hai người con trai của ông là Robert và Baldwin lần lượt trở thành hoàng đế của Đế quốc La Tinh Constantinopolis.[3]
^Commire, Anne biên tập (1999). “Elizabeth of Courtenay (d. 1205)”. Bản sao đã lưu trữ. Women in World History: A biographical encyclopedia. Waterford, CT: Yorkin Publications, Gale Group. ISBN0787640808. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 3 năm 2015. Truy cập ngày 27 tháng 2 năm 2017 – qua HighBeam Research.