Tác dụng phụ thường gặp của dạng tiêm bao gồm đường huyết thấp, đau ở chỗ tiêm, buồn nôn, nôn, huyết áp thấp và các vấn đề về thận.[1] Các tác dụng phụ thường gặp của dạng hít vào bao gồm thở khò khè, ho và buồn nôn.[1] Không rõ liệu liều lượng thuốc có nên thay đổi ở những người có vấn đề về thận hoặc gan hay không.[1] Pentamidine không được khuyến cáo trong giai đoạn đầu của thai kỳ nhưng có thể được sử dụng trong giai đoạn sau này.[1] Mức độ an toàn của thuốc trong thời gian cho con bú là không rõ ràng.[2] Pentamidine thuộc họ thuốc diamidine thơm.[3] Dù cơ chế tác dụng của thuốc không hoàn toàn rõ ràng, người ta cho rằng thuốc can thiệp vào tổng hợp DNA, RNA và protein.[1]
Pentamidine được đưa vào sử dụng y tế vào năm 1937.[4] Nó nằm trong danh sách các thuốc thiết yếu của Tổ chức Y tế Thế giới, tức là nhóm các loại thuốc hiệu quả và an toàn nhất cần thiết trong một hệ thống y tế.[5] Chúng có sẵn dưới dạng thuốc gốc. [1] Tại các khu vực hay nhiễm bệnh trên thế giới, pentamidine được cung cấp miễn phí bởi Tổ chức Y tế Thế giới.[6] Tại Hoa Kỳ vào năm 2016, dạng hít có chi phí khoảng 122,84 USD và một lọ thuốc tiêm có giá 45,31 USD cho một liều.[7] Vì thuốc được tìm thấy là hữu ích cho viêm phổi PCP giá đã được tăng lên hơn mười lần.[4]
^Cohen, Jonathan; Powderly, William G.; Opal, Steven M. (2016). Infectious Diseases (bằng tiếng Anh). Elsevier Health Sciences. tr. 1368. ISBN9780702063381. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 3 năm 2017.