Tính từ sau khi Gia Khánh lên ngôi, Miên Hân là Hoàng tử đầu tiên được sinh ra, lại là đích tử do Hoàng hậu sinh ra, địa vị đối với Gia Khánh Đế rất đặc biệt, "Tứ a ca hệ trẫm đăng cực hậu Hoàng hậu đản sinh chi tử. Thần công đẳng trữ thầm triển khánh. Lý sở đương nhiên - 四阿哥系朕登极后皇后诞生之子. 臣工等抒忱展庆. 理所当然" (Trích từ Gia Khánh triều thực lục)
Năm Gia Khánh thứ 24 (1819), tháng 1, ông được phong Thuỵ Thân vương (瑞親王, tiếng Mãn: ᡥᠣᡧᠣᡳ ᠰᠠᠪᡳᠩᡤᠠ ᠴᡳᠨ ᠸᠠᠩ, Möllendorff: Hošoi sabingga cin wang). Phủ Thụy Thân vương nằm ở khu Đông Thành, vốn là phủ đệ của Quả Nghị Thân vương Dận Lễ. Phong hào ["Thụy"] của Miên Hân, Mãn văn là 「sabingga」, ý là "Điềm lành", "Thông minh". Năm thứ 25 (1820), ông quản lý sự vụ Ngự thư xứ (御书处) của Võ Anh điện (武英殿). Năm Đạo Quang thứ 3 (1823), ông phụng chỉ hành tẩu ở Nội đình. Năm thứ 8 (1828), mùa xuân, Miên Hân bị bệnh, đến ngày 19 tháng 8 thì mất. Ông được truy thụy là Thuỵ Hoài Thân vương (瑞懷親王), an táng tại Phúc Điền tự thuộc Thạch Cảnh Sơn, gọi là "Thụy vương phần".[1] Khi Miên Hân mất, con trai Dịch Chí chỉ mới 1 tuổi, Đạo Quang Đế mệnh Định Thân vương Dịch Thiệu kiểm sát quan lại trong phủ đệ, Đại thần Nội vụ phủ Kính Trưng (敬徵) lo liệu mọi việc trong nhà. Tháng 10, Dịch Chí tập Quận vương, nhận một nửa bổng lộc.[2]
Gia quyến
Thê thiếp
Đích Phúc tấn: Phí Mặc thị (費莫氏), con gái của Nhất đẳng hầu Lặc Bảo (勒保).
Trắc Phúc tấn:
Bạch Đô thị (白都氏), con gái của Vân kị uý Đức Hưng (德兴).
Từ Giai thị (徐佳氏), con gái của Quảng Dung (广容).
Thứ thiếp: Lưu thị (刘氏), con gái của Lưu Bính Văn (刘丙文).
Hậu duệ
Con trai: Dịch Chí (奕誌; 1827 - 1850), nguyên danh Dịch Ước (奕约) thừa tước Thụy Thân vương (瑞親王) (1828), qua đời truy thụy là Thụy Mẫn Quận vương (瑞敏郡王). Vô tự.