Kavadh II (tiếng Ba Tư: قباد Qobād hoặc Qabād), còn được gọi là Sheroya hoặc Shiruya (Siroes, Shiroye), là vua của đế quốc Sassanid, ông chỉ trị vì vài tháng trong năm 628. Ông là con trai của vua Khosrau II (năm 590-628). Ông trở thành vua sau khi nổi loạn chống lại cha mình. Triều đại của Kavad được coi là một bước ngoặt trong lịch sử Sassanid, và một số học giả cho rằng ông đóng vai trò quan trọng trong sự sụp đổ của đế quốc.
Vào tháng 2 năm đó, Kavadh cùng với Aspad Gushnasp, đã chiếm được thành Ctesiphon và giam cầm vua cha Khosrau II. Kavadh II sau đó tuyên bố mình là vua của đế quốc Sassanid vào ngày 25 tháng Hai, và ra lệnh hành quyết tất cả các anh em của mình, trong đó bao gồm cảMardanshah, người con mà Khosrau II yêu quý. Ba ngày sau, ông ra lệnh cho Mihr Hormozd xử tử vua cha. Với sự đồng ý của các quý tộc Ba Tư, Kavadh sau đó đã ký kết hiệp ước hòa bình với hoàng đế ByzantineHeraclius, trong đó Byzantine được nhận lại tất cả các vùng lãnh thổ bị mất của họ, tug binh bị bắt, cùng với một khoản bồi thường chiến phí, cây Thập Tự Thánh và các thánh tích khác đã bị cướp khỏi Jerusalem vào năm 614.[2][3]