Ivy League đã trở thành đồng nghĩa với học thuật, uy tín, và các tòa nhà cổ lâu đời của New England. Tuy nhiên, không ai chắc chắn chính xác cái tên "Ivy League" bắt nguồn từ đâu.
Giải thích phổ biến nhất cho cái tên "Ivy" là Dây thường xuân (Hedera) nhằm ám chỉ đến thảm thực vật của các tòa nhà trên những bức tường của các trường đại học lâu đời. Theo báo sinh viên Harvard Crimson phong tục trồng cây thường xuân là một buổi lễ tại nhiều trường đại học vào những năm 1800.[10]
Tuy nhiên, một giả thuyết khác cho rằng "Ivy" thực sự dựa trên cách phát âm số bốn trong chữ số La Mã (IV) và giải đấu ban đầu được gọi là "IV League" vì nó bao gồm bốn trường: Harvard, Yale, Princeton và Dartmouth.
Trong lịch sử, thuật ngữ này quay trở lại thời điểm tám trường đại học sáp nhập vào năm 1945 trong một giải bóng bầu dục được gọi là "Ivy Group Agreement" (tạm dịch: Thỏa thuận nhóm Ivy) trái với thông lệ trong ngành giáo dục đại học Hoa Kỳ không có học bổng dựa trên thành tích thể thao được trao. Năm 1954, gần như tất cả các cuộc thi thể thao giữa các trường đại học này đã được mở rộng.[11]
Danh tiếng
Các trường thuộc Ivy League được xem là những trường có uy tín nhất trên thế giới.[12] Toàn bộ tám trường và viện đại học thành viên của Ivy League đều nằm ở nhóm đầu của danh sách xếp hạng các trường và viện đại học do U.S. News & World Report năm 2020, thực hiện cũng như có nguồn tài chính đóng góp vào loại hàng đầu thế giới (cả tám cơ sở đều là tư thục). Trong bảng xếp hạng đại học toàn cầu năm 2021 của US News & World Report, ba trong số Ivies xếp hạng đầu trong 10 Đại học quốc gia tại Hoa Kỳ (Princeton thứ hạng nhất, Harvard thứ hạng hai, Columbia thứ hạng ba),[13]
Bảy trong số tám trường và viện đại học được thành lập trong thời kỳ Hoa Kỳ còn là thuộc địa, ngoại lệ duy nhất là Viện Đại học Cornell được thành lập sau đó vào năm 1865.
Liên đoàn Ivy đã thu hút nhiều so sánh với các nhóm trường đại học ưu tú khác ở các quốc gia trên thế giới như Loxbridge (tam giác vàng: Oxford - Cambridge - London) tại Vương quốc Anh,[14][15] C9 League tại Trung Quốc và Đại học Hoàng gia tại Nhật Bản.
Có một thông tin cũng rất thú vị và khá lạ với câu chuyện lịch sử của nhóm Ivy League, đó là khác với những trường Đại học khác, các trường Ivy League không cấp học bổng dựa trên thành tích thể thao (dù mỗi trường đều có hơn 30 câu lạc bộ thể thao riêng).
Kinh tế xã hội
Sinh viên tại các trường Ivy League, cả tốt nghiệp và sau đại học chủ yếu đến từ các gia đình giàu có và giới thượng lưu tại Hoa Kỳ. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, các trường đại học đã hướng tới sự đa dạng về kinh tế xã hội và giai cấp, bằng cách cung cấp các gói hỗ trợ học bổng, tài chính lớn hơn cho các ứng viên từ các gia đình thuộc tầng lớp thấp hơn, việc làm và trung lưu.[16]
Vào năm 2019, mức lương nghề nghiệp trung bình của một người từng tham dự Ivy League khoảng 71,500 đô la. Trong năm đó, sinh viên tốt nghiệp Đại học Harvard có mức lương nghề nghiệp trung bình là 74,800 đô la Mỹ,[17] trong khi sinh viên tốt nghiệp Đại học Brown có mức lương nghề nghiệp trung bình là 68,200 đô la Mỹ.[17]
Xu hướng và phong cách thời trang khác nhau đã xuất hiện dựa trên cơ sở của Ivy League theo thời gian và gắn liền với lối sống sinh hoạt của các sinh viên tại đây.
Phong cách Ivy League là phong cách ăn mặc của đàn ông, phổ biến vào cuối những năm 1950, được cho là bắt nguồn từ các hoạt động của Ivy League. Các cửa hàng quần áo J. Press và Brooks Brothers đại diện cho phong cách ăn mặc tinh túy của Ivy League. Phong cách Ivy League được cho là tiền thân của phong cách ăn mặc preppy.
Thời trang Preppy bắt đầu vào khoảng năm 1912 đến cuối những năm 1940 và 1950 như phong cách ăn mặc của Ivy League. Nhà sản xuất J. Press đại diện cho thương hiệu quần áo preppy tinh túy, xuất phát từ truyền thống đại học hình thành nên nền văn hóa preppy. Vào giữa thế kỷ 20, cả hai thương hiệu J. Press và Brooks Brothers đều là những người tiên phong trong thời trang preppy, có cửa hàng trong khuôn viên trường Ivy League, bao gồm Harvard, Princeton và Yale.
Ngày nay, phong cách Ivy và preppy tiếp tục phổ biến trong các cơ sở đào tạo của Liên đoàn Ivy, trên khắp Hoa Kỳ và nước ngoài, và nó thường được dán nhãn là "Phong cách cổ điển của Mỹ" hoặc "Phong cách truyền thống của Mỹ".[30][31]
Cựu sinh viên đáng chú ý
Trong số 45 người đàn ông từng giữ chức Tổng thống Hoa Kỳ có 16 người đã tốt nghiệp một trong các trường đại học thuộc Liên đoàn Ivy. Trong số đó 8 người có bằng Harvard, 5 người từ Yale, 3 người từ Columbia, 2 người từ Princeton và 1 người đến từ Penn. 12 tổng thống đã kiếm được bằng đại học Ivy.