Năm 1921, ông đỗ bằng Thành chung, làm giáo học (giáo viên) ở Hà Nội. Trong thời gian này, ông viết và dịch một số tiểu thuyết. Các tiểu thuyết của ông gồm Vì đâu nên nỗi (1925), Cùng bạn quần thoa (1926), Giời có mắt (1929). Năm 1927, ông cùng anh trai Dương Quảng Hàm soạn chung quyển Tập bài thi bằng sơ học yếu lược.[3]
Năm 1929, ông chuyển sang làm báo và xuất bản, lập nên Nhà in Đông Tây và cho xuất bản các tờ Văn học tạp chí (1932 - 1933), Đông Tây báo (1934 - 1935). Năm 1935, nhà in bị nhà cầm quyền Pháp cấm do xuất bản báo chí có xu hướng yêu nước.[3]