Du lịch tâm linh hay còn gọi là du lịch hành hương hoặc du lịch theo đức tin[1] là một loại hình du lịch hướng đến việc hành hương, nghĩa là du lịch vì mục đích tôn giáo hoặc tâm linh thông qua việc tham quan các di tích, di vật, công trình, đồ tạo tác tôn giáo. Du lịch tâm linh đã được các nhà nghiên cứu mô tả theo những cách khác nhau. Nhà nghiên cứu Gisbert Rinschede phân biệt dựa theo theo thời gian, theo quy mô nhóm và theo cấu trúc xã hội[2]. Trong khi đó, Juli Gevorgian đề xuất phân chia thành hai loại khác nhau về động cơ, đó là "du lịch hành hương" vì lý do tâm linh hoặc tham gia các nghi lễ tôn giáo, và "du lịch thờ tự" (đi chùa đi chiền, cơ sở tôn giáo) để xem các di tích như thánh đường[3][4]. Linh mục Cơ đốc giáo Frank Fahey cho rằng một người hành hương "luôn có nguy cơ trở thành khách du lịch" và ngược lại vì theo quan điểm của ông, việc đi lại luôn làm đảo lộn trật tự cuộc sống cố định ở nhà và xác định tám điểm khác biệt giữa hai loại hình du lịch này cụ thể như sau:[5].
Phân biệt hành hương với du lịch, theo Frank Fahey[5]