Chiến dịch Anton (tiếng Đức: Fall Anton) là cuộc chiếm đóng quân sự vào Pháp do Đức và Ý tiến hành vào tháng 11 năm 1942. Chiến dịch đánh dấu sự kết thúc của chế độ Vichy với tư cách là một quốc gia độc lập trên danh nghĩa, giải tán quân đội, nhưng chế độ vẫn tiếp tục tồn tại như một chính phủ bù nhìn ở nước Pháp bị chiếm đóng. Một trong những hành động cuối cùng của lực lượng vũ trangVichy trước khi giải thể là đánh đắm hạm độiPháp ở Toulon để ngăn không cho hạm đội rơi vào tay phe Trục.
Bối cảnh
Một kế hoạch của Đức nhằm giải thể Chính Phủ Vichy đã được vạch ra vào tháng 12 năm 1940 với mât danh là Chiến dịch Attila và nhanh chóng được xem xét với Chiến dịch Camellia, kế hoạch chiếm Corsica.[1] Chiến dịch Anton đã thay đổi một chút so với Chiến dịch Attila ban đầu, bao gồm các đơn vị Đức khác nhau và thêm sự tham gia của Ý.
Đối với Adolf Hitler, lý do chính để cho phép một nước Pháp độc lập trên danh nghĩa tồn tại là, trong trường hợp không có ưu thế về hải quân của Đức, nước này là phương tiện thực tế duy nhất để từ chối việc sử dụng các thuộc địa của Pháp cho Đồng minh. Tuy nhiên, cuộc đổ bộ của quân Đồng minh vào Bắc Phi thuộc Pháp vào ngày 8 tháng 11 năm 1942 đã khiến cơ sở lý luận đó biến mất, đặc biệt là khi người ta nhanh chóng nhận ra rằng chính phủ Vichy không có ý chí chính trị cũng như phương tiện thực tế để ngăn chặn chính quyền thuộc địa Pháp khuất phục trước sự chiếm đóng của quân Đồng minh. Hơn nữa, Hitler biết rằng ông ta không thể mạo hiểm vì có nguy cơ bị tấn công thọc xườn tại vùng Địa Trung Hải của Pháp. Sau cuộc trò chuyện cuối cùng với Thủ tướng PhápPierre Laval, Hitler ra lệnh chiếm đóng Corsica vào ngày 11 tháng 11 và Chính phủ Vichy vào ngày hôm sau.
Chính phủ Vichy không hạn chế các chương trình phát thanh phản đối việc vi phạm hiệp định đình chiến năm 1940. Chính phủ Đức phản bác rằng chính người Pháp đã vi phạm hiệp định đình chiến trước khi không đưa ra phản đối kiên quyết đối với cuộc đổ bộ của Đồng minh vào Bắc Phi. Quân đội Vichy Pháp gồm 50.000 người chiếm các vị trí phòng thủ xung quanh Toulon, nhưng khi đối mặt với yêu cầu giải tán của quân Đức, họ đã làm như vậy vì thiếu khả năng quân sự để chống lại lực lượng phe Trục.
Kết cục
Mặc dù chỉ trở thành một chính phủ bù nhìn, chế độ Vichy tiếp tục thực thi chính quyền dân sự trên danh nghĩa đối với toàn bộ nước Pháp ngoại trừ Alsace-Lorraine, như nó đã làm từ năm 1940. Khu vực chiếm đóng của Ý đã bị bãi bỏ sau khi Mussolini bị loại bỏ khỏi chính phủ và yêu cầu đình chiến sau đó của chính phủ Ý vào năm 1943. Pháp sau đó vẫn nằm dưới sự chiếm đóng hoàn toàn của Đức từ đó cho đến khi quân Đồng minhđổ bộ và giải phóng vào năm 1944.
L'Herminier, Captain Jean (1953). Casabianca:The Secret Missions of a Famous Submarine. London: Frederick Muller. ISBN978-2-7048-0704-8.
Schreiber, Gerhard; Stegemann, Bernd; Vogel, Detlef (1990). Der Mittelmeerraum und Südosteuropa 1940–1941: Von der "non belligeranza" Italiens bis zum Kriegseintritt der Vereinigten Staaten [The Mediterranean, South-East Europe and North Africa 1939–1942]. Germany and the Second World War. III. trans. Dean S. McMurry, Ewald Osers, Louise Willmot, P. S. Falla. London: Oxford University Press. ISBN978-0-19-822884-4.