Năm 1714, Nữ vương Anne của Đại Anh qua đời, do đó ông nội của Caroline trở thành George I của Đại Anh và cha của Caroline cũng trở thành Thân vương xứ Wales. Khi được một tuổi, Caroline cùng mẹ và các chị gái là Anne và Amelia đến Anh và cả gia đình cư trú tại Cung điện Thánh James, Luân Đôn. Tại thời điểm này, Caroline cùng các chị em được gọi là Vương tôn nữ Anh. Một danh sách các khoản chi phí cá nhân của Caroline được ghi nhận trong khoảng thời gian từ tháng 1 đến tháng 2 năm 1728, trong đó có các khoản tiền từ thiện cho các nhóm tín hữu Tin Lành ở Luân Đôn. [5]
Caroline là người con gái cưng của mẹ mình [7] và được biết đến với cái tên "Caroline Elizabeth thật thà" (hay "người yêu sự thật"). [8] Khi bất kỳ sự bất đồng nào xảy ra giữa những đứa trẻ vương thất, cha mẹ của Caroline sẽ nói rằng, "Gửi cho Caroline, rồi chúng ta sẽ biết sự thật!" [9] Theo Tiến sĩ John Doran, "Caroline Elizabeth "người yêu sự thật" được cha mẹ yêu quý vô điều kiện, xứng đáng với tình cảm nhận được và đền đáp điều đó bằng sự gắn bó nồng nhiệt. Vương nữ là người xinh đẹp, tốt bụng, tài năng nhưng không hạnh phúc."
Cuộc sống sau này
Theo niềm tin phổ biến, nỗi u sầu của Caroline là do tình yêu của Vương nữ dành cho cận thần đã kết hôn là Ngài Hervey. Hervey là một người song tính và có thể đã ngoại tình với anh trai của Caroline, Vương tử Frederick, và cũng có quan hệ tình cảm với một số quý cô nương tại triều đình. Khi Hervey qua đời vào năm 1743, Caroline lui về Cung điện Thánh James trong nhiều năm trước khi qua đời, chỉ gia đình và những người bạn thân nhất của Caroline mới được tiếp cận. [10] Vương nữ cũng là người hào phóng trong công việc từ thiện. [10]
Horace Walpole, khi nói về cái chết của Vương nữ Caroline, đã viết rằng:
"Though her state of health had been so dangerous for years, and her absolute confinement for many of them, her disorder was, in a manner, new and sudden, and her death unexpected by herself, though earnestly her wish. Her goodness was constant and uniform, her generosity immense, her charities most extensive; in short, I, no royalist, could be lavish in her praise." [11]
“
"Mặc dù tình trạng sức khỏe của Đức nữ rất nguy hiểm trong nhiều năm, và việc Vương nữ bị tách biệt hoàn toàn với nhiều người trong số họ, nhưng tình trạng bệnh tật của Vương nữ, theo một cách nào đó mang tính mới mẻ và đột ngột, và cái chết của Vương nữ là một điều bất ngờ với chính Đức nữ, nhưng lại là điều ngài mong muốn. Lòng tốt của Vương nữ không hề thay đổi, sự hào phóng của ngài là bao la, là người rộng rãi nhất trong các hoạt động từ thiện; nói tóm lại, dù tôi không ái mộ vương thất nhưng tôi không tiếc lời khen ngợi vương nữ."
”
Vương huy
Ngày 31 tháng 1 năm 1719, với tư cách là cháu nội của quân chủ Anh, Caroline được trao quyền sử dụng các vương huy của vương quốc, được phân biệt bằng một dải bạc gồm năm vạch kẻ, một vạch kẻ có ba biểu tượng hoa hồng đỏ. Vào ngày 30 tháng 8 năm 1727, với tư cách là một người con của quân chủ Anh, Vương huy của Caroline được phân biệt bằng một dải bạc gồm ba vạch kẻ, một vạch kẻ có ba biểu tượng hoa hồng đỏ. [12]
Vương huy của Vương nữ Caroline của Đại Anh từ ngày 30 tháng 8 năm 1727
Các thế hệ biểu thị dòng dõi từ Vua George I, người đã chính thức sử dụng các danh hiệu vương tử và vương nữ cho các thành viên của vương gia Anh. Trường hợp một vương nữ có thể đã hoặc đang có nhiều danh hiệu, danh hiệu cao cấp nhất của cô ấy mà cô ấy đã hoặc đang sở hữu được sử dụng.