Bảo trợ xã hội (Social protection) theo định nghĩa của Viện Nghiên cứu Phát triển xã hội Liên Hợp Quốc (UNRISD) là hoạt động liên quan đến việc ngăn ngừa, quản lý và khắc phục các tình huống ảnh hưởng xấu đến phúc lợi (well-being) của mọi người[1]. Bảo trợ xã hội có thể hiểu là tổng thể các biện pháp, các chính sách, các hình thức khác nhau mà chính quyền và cộng đồng giúp đỡ đối với các đối tượng bị lâm vào cảnh rủi ro, bất hạnh, nghèo đói, khuyết tật do nhiều nguyên nhân khác nhau dẫn đến không đủ khả năng tự lo liệu cho cuộc sống của bản thân và gia đình, nhằm giúp họ tránh được mối đe dọa của cuộc sống thường nhật hoặc giúp họ vượt qua những khó khăn, ổn định cuộc sống và hòa nhập cộng đồng. Bảo trợ xã hội bao gồm các chính sách và chương trình được thiết kế để giảm nghèo và ngăn ngừa tổn thương bằng cách thúc đẩy thị trường lao động hiệu quả, giảm thiểu khả năng gặp rủi ro của người dân và nâng cao năng lực quản lý của chính họ đối với các yếu tố rủi ro kinh tế và xã hội, chẳng hạn như thất nghiệp, đào thải xã hội, bệnh tật, khuyết tật, tật nguyền và tuổi tác già yếu[2].
^United Nations Research Institute for Social Development (UNRISD). 2010. Combating Poverty and Inequality: Structural Change, Social Policy and Politics.
^World Bank. 2001. Social Protection Sector Strategy Paper: From Safety Net to Springboard. Washington DC, USA.
^“Goal 10 targets”. UNDP (bằng tiếng Anh). Bản gốc lưu trữ ngày 27 tháng 11 năm 2020. Truy cập ngày 23 tháng 9 năm 2020.