Các Bài không tên là một số các ca khúc của nhạc sĩ Vũ Thành An.
Năm 1965 Vũ Thành An viết bản "Tình khúc thứ nhất" để kỷ niệm một mối tình. Sau đó tiếp đến các "Bài không tên số 1", "2", "3", "4". Cuộc tình kéo dài được một năm thì chấm dứt, "Bài không tên cuối cùng" đánh dấu thời điểm đó. Sau "Bài không tên cuối cùng", Vũ Thành An quay lại viết các "Bài không tên số 5", "6", "7"... không theo một thứ tự nào.
Tổng cộng có khoảng 50 "Bài không tên" được ông viết trước năm 1995, trong số đó một vài bài vẫn mang một tên khác như là "Bài không tên số 11" là "Cuối dòng sông khô", "Bài không tên số 13" là "Tình xưa gái Huế", "Bài không tên số 37" là "Rưng rưng lệ", "Bài không tên số 40" là "Đời đá vàng", "Bài không tên số 41" là "Một thời phóng đãng"... Về sau Vũ Thành An còn sáng tiếp một số "Bài không tên" khác như "Bài không tên cuối cùng tiếp nối", "Không tên trở lại cuối cùng", "Không tên trở lại số 7", "Không tên tiếp nối số 28"...
Theo một lần phỏng vấn với nhạc sĩ, ông cho biết việc không đặt tên các bài hát là một dụng ý để thu hút sự chú ý của người nghe nhạc.
Đến năm 2015, sau một giai đoạn viết nhiều bài thánh ca, ông quay trở lại với những "Bài không tên".
Danh sách không đầy đủ:
Rồi đưa em đi thăm làng mình...
Lệ rơi lấp mấy tuổi tôi. Mấy tuổi xa người Ngày thần tiên em bước lên ngôi...
Xin cho cơn mê thêm dài một chuyến...
Nhiều cơn gió xoay xoay trong hồn, và cơn đau này vẫn còn đâỵ...
Mà đời đâu biết đợi, để tình nhân kết đôi...
Một lần thôi vĩnh biệt, một lần thôi mất nhau...
Đời con gái cũng cần dĩ vãng, mà em tôi chỉ còn tương lai...
Tiếng nói thơ dại ngày đó, bây giờ mộng đời bay cao...
Chờ mộng ấp hơi nồng, tình lấp cho đầy hư không...
Nâng sầu thành hơi ấm, hơ dịu tình đau...
Ôi người yêu ta xưa, phiêu bạt nơi đâu...
Chiều không, im gọi người đợi mong...
Giọt nắng loe trong đầu. Bàn tay trơ đốt khâu...
Nói ra nhiều cũng vậy thôi...
Giờ chia tay ưu tư chết lặng hàng cây...
Anh biến mất thôi, để trả lại em cuộc sống tự do Để trả lại em niềm vui đợi chờ - giấc mộng còn xanh mơ...
Tan loãng trong mông lung, tưởng chừng giữa không trung...
Anh cảm ơn em mối tình si Thời gian ngỡ ngàng khỏa lấp đi Tuởng như vẫn còn tuổi xuân thì...
Em ngại ngùng trong cánh tay người yêu Lời nào ngọt ngào quá em say Rồi biết bao điều lạ đã ửng hồng đôi gò má...
Một thời lãng đãng cùng trời mây...
Chẳng đợi ai dù đôi ba phút giây...
Em bảo: "Anh đừng đợi", Sao anh vội về ngay?...
Quên đi chuyện buồn năm cũ, mừng lên Xuân vừa tới...
làm đôi điều nhỏ bé tô đẹp giữa nhân gian...
Dành tặng cho nhau mối tình thân...
Ôi thiên thần vương vấn miền hạ giới...
Giống một đóa hoa nay rực rỡ tươi mai tàn úa rồi...
Yêu ai yêu đến cuối đời...
xuân có còn đây cho tóc mềm rơi...
Tìm quên chưa em mây trắng buồn tênh...
Từ em ngây dại, từ ta thật thà...
Mẹ đã ươm những mầm Thiện Mỹ...
Trời sầu chiều rớt thương hoa tàn...
Gió mơn man chiều níu chiều..."
Để cho em đi tô hồng cuộc sống...
Chúa cho con làm người để trở nên giống chúa...
Thế giới loài mẫu đơn khi sinh nở, thế giới của thấp hèn xấu xa...
Một nửa nắng vàng, một nửa mưa bay...
Lokasi Pengunjung: 52.14.184.10