Alessandra lúc còn trẻ theo nghề đóng phim và từng làm người mẫu khỏa thân hai lần trên báo khêu gợi Playboy tại Ý và Đức, lợi dụng liên hệ gia đình có tiếng từ ông nội đến dì của mình.[1]
Năm 1992, Alessandra thắng cử vào quốc hội đại diện đảng tân phát xít Ý. Nhưng sau đó gia nhập đảng Liên hội Quốc gia (Alleanza Nazionale). Sau đó bà ứng cử thị trưởng khu Napoli nhưng thất bại. Bà có xích mích với lãnh tụ đảng Alleanza Nazionale khi ông này tuyên bố từ bỏ đường lối chính trị của Benito Mussolini, không ủng hộ lý thuyết phát xít và những khuynh hướng chống Do Thái.[2] Alessandra bỏ đảng này và dựng đảng riêng với tên Tự Do Hành Động (Libertà di Azione) sau đổi tên thành đảng Xã Hội Hành Động - kết hợp nhiều tổ chức tân phát xít cực hữu. Phái này chiếm được 1,2% phiếu và đủ điều kiện đưa Alessandra vào quốc hội liên hiệp châu Âu.
Tháng 3 năm 2005, Alessandra Mussolini bị cấm không cho ứng cử địa phương vì lý do làm ăm bất hợp pháp, giả mạo chữ ký.[3] Bà phản đối kịch liệt trên báo chí và tuyệt thực. Sau đó tòa án Ý phải đổi luật và cho phép bà ứng cử.[4]
Năm 2006 bà phát biểu về ứng cử viên nghị viện đổi giới tính Vladimir Luxuria với câu: "Meglio fascista che frocio" ("Thà là phát xít còn hơn là lại cái!").[5] Đảng của bà bị chỉ trích nhiều lần về vấn đề kỳ thị đồng tính luyến ái và chống Do Thái.
Trong quốc hội liên hiệp châu Âu Alessandra Mussolini tham gia vào các ban cố vấn của:
Ủy ban về Nhân quyền, Công Lý và Nội vụ
Đặc phái liên hệ với các nước Mashreq
Đặc phái Quốc hội châu Âu vùng Địa Trung Hải.
Bà cũng là thành viên danh dự của Hội Hồng Thập Tự Ý.
Gia đình
Alessandra Mussolini cưới cảnh sát trưởng Mauro Floriani ngày 28 tháng 101989.[6] Họ co ba người con: Caterina, Clarissa, và Romano Floriani. Mussolini đấu tranh đòi quyền cho con mình được mang họ Mussolini nếu muốn.[7]